Khung cảnh bên ngoài cửa sổ phòng bệnh của ông ở nhà thương điên Saint-Paul-de-Mausole như hiện ra huyền ảo. Cây hoàng đàn vút lên như hình ngọn lửa xanh thẫm đâm toạc nền trời. Trên ngọn cây, ánh sáng của những vì sao treo trên đó như vần vũ. Vầng trăng phía bên góc phải của tranh như tạo nên chủ thể của vũ điệu xoáy vặn theo các chiều khác nhau đó. Màu lam và vàng như rực lên hòa quyện lại chiếu rọi xuống những mái nhà san sát vùng nông thôn.
Được vẽ năm 1889, giai đoạn đỉnh cao trong các sáng tạo của Van Gogh vẽ giữa những lần lên cơn, Đêm đầy sao có thể xem là một trong những tác phẩm chứa đựng nhiều nhất cảm hứng và sự nung nấu với hội họa. Trong thư gửi Emile Bernard năm 1888, ông đã bộc lộ ý định muốn vẽ một bầu trời về đêm và hỏi rằng liệu có thể vẽ được điều đó như các họa sỹ trường phái Ấn tượng hay không. Sau đó ông vẽ Đêm đầy sao trên sông Rhone nhưng hầu như chưa thỏa mãn nguyện ý, nên một năm sau ông vẽ Đêm đầy sao. Không còn mặt nước để mô tả hỗ trợ cho sự lung linh của các vì sao, vậy nên những tinh tú trở thành chủ thể trung tâm. Và điều thú vị là chính ý muốn của Van Gogh mô tả các vì sao đó theo lối của các họa sỹ Ấn tượng sao cho chúng hòa sắc với nhau trên nền trời, nên vô hình trung các hào quang diễn tả “vụng về” đó đã trở thành điểm nhấn cuồng dại cho vũ điệu bầu trời. Chúng đồng thời thể hiện tâm trạng và hy vọng.


Theo Liên minh Kỷ lục Thế giới (Worldkings.org)