Tình trạng mất ngủ của Steven lên đến đỉnh điểm vào năm 1983 buộc ông ấy phải tìm một việc gì đó để làm trong những đêm trằn trọc của mình. Ông bắt đầu may cúc cho một trong những bộ vest của mình và thời gian thấm thoắt trôi, hai năm sau ông đã đính đầy bộ quần áo với hơn 16.000 chiếc cúc đủ màu sắc. Từ đó, ông tìm thêm thứ đó để bắt đầu công cuộc gắn nút áo, như giày và đàn guitar.
Trong thời gian này, ông đã bắt đầu nổi danh từ sở thích của mình và bắt đầu xuất hiện trên truyền hình, mặc dù bệnh mất ngủ của ông không khá hơn, nhưng điều đó lại càng khiến ông chuyển sang những món đồ lớn hơn, kỳ lạ hơn. Ông được gọi là “Ông Vua nút áo” từ đó.
Sau khi thuê tòa nhà gần nhà mà bây giờ là Bảo tàng Nút áo, Stevens đã chuyển bộ sưu tập thủ công của mình vào nhà chứa máy bay và mở cửa cho công chúng. Giờ đây, du khách có thể nhìn thấy những cảnh tượng kỳ lạ như chiếc xe tang được che kín hoàn toàn bởi nút áo hay một ngôi nhà đầy màu sắc, một vài chiếc quan tài và một số vật dụng kỳ lạ khác cũng được bao phủ bởi những chiếc nút đủ màu sắc, đủ kích cỡ.
Vua Nút tiếp tục đính nút áo lên mọi thứ trong những đêm không ngủ của mình vì thế Bảo tàng Nút áo không ngừng phát triển.