Ông là nghệ sĩ ẩm thực người Pháp, được mệnh danh là “Vua của các đầu bếp và đầu bếp của các vị Vua.” Ông nổi danh trên toàn thế giới với tư cách là giám đốc nhà bếp tại khách sạn Savoy (1890–99) và khách sạn Carlton, cả hai đều ở London. Ông ấy nổi tiếng đến độ chỉ cần nghe tên của ông ấy, người ta liền liên tưởng đến ẩm thực Pháp cổ điển.
Escoffier bắt đầu sự nghiệp của mình từ năm 12 tuổi, và khi nghỉ hưu tại khách sạn Carlton ở tuổi 74, ông đã có 62 năm phục vụ, một khoảng thời gian được coi là kỷ lục trong giới đầu bếp.
Tên tuổi của Escoffier trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới khi vào năm 1890, ông được giao chỉ đạo nhà bếp của khách sạn Savoy mới mở, và ông đã tạo ra món tráng miệng péche Melba (đào Melba) để vinh danh ca sĩ nổi tiếng Nellie Melba khi cô ở tại khách sạn Savoy vào năm 1893. Năm 1899, ông chuyển đến khách sạn Carlton, nơi ông đã xây dựng danh tiếng tuyệt vời cho ẩm thực cao cấp trong suốt 23 năm sau đó.
Hoàng đế William II đã từng khen Escoffier, "Ta là hoàng đế của nước Đức nhưng ngươi là hoàng đế của các đầu bếp." Để ghi nhận những cống hiến của ông đối với việc giới thiệu và phục vụ ẩm thực Pháp cao cấp ở nước ngoài, ông đã được trao tặng Huân chương Bắc đẩu bội tinh vào năm 1920 và trở thành sĩ quan năm 1928.
Escoffier đã viết một số cuốn sách, trong đó đặc biệt phải kể đến Le Guide Culinaire (1903, viết chung với Philéas Gilbert và Émile Fetu; Hướng dẫn đầy đủ về nghệ thuật nấu ăn hiện đại); Le Livre des menu (1912; Sách Thực đơn); và Ma Cuisine (1934; Ẩm thực của tôi). Escoffier cũng xuất bản tạp chí hàng tháng Le Carnet d’epicure (Sổ tay của một người sành ăn) xuất bản từ năm 1911 đến năm 1914.
Escoffier đã đơn giản hóa hoàn toàn dịch vụ ăn uống bằng cách ủng hộ việc sử dụng các nguyên liệu theo mùa và loại bỏ cách trang trí cầu kỳ. Ông cũng sắp xếp hợp lý tổ chức các bếp ăn chuyên nghiệp. Những ý tưởng này đã được phổ biến rộng rãi thông qua Larousse Gastronomique (1938), một tác phẩm hoàn chỉnh về ẩm thực Pháp cổ điển của Prosper Montagné, một người bạn đầu bếp nổi tiếng của Escoffier. Hồi ký của Escoffier, Souvenirs inédits (1985; Những kỷ niệm của cuộc đời tôi), được xuất bản sau khi tác giả qua đời.
Theo Liên minh Kỷ lục Thế giới (WorldKings.org)