Ông già và Biển cả là truyện ngắn dạng viễn tưởng cuối cùng được viết bởi Hemingway (và được xuất bản khi ông còn sống). Đây cũng là tác phẩm nổi tiếng và là một trong những đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác của nhà văn. Tác phẩm này đoạt giải Pulitzer cho tác phẩm hư cấu năm 1953. Nó cũng góp phần quan trọng để nhà văn được nhận Giải Nobel văn học năm 1954.
Trong tác phẩm này ông đã triệt để dùng nguyên lý mà ông gọi là "tảng băng trôi", chỉ mô tả ba phần nổi còn lại bảy phần chìm, khi mô tả sức mạnh của con cá, sự chênh lệch về lực lượng, về cuộc chiến đấu không cân sức giữa con cá hung dữ với ông già. Tác phẩm ca ngợi con người, sức lao động và khát vọng của con người.
Được viết vào năm 1951, và được xuất bản vào năm 1952, Ông già và Biển cả là tác phẩm đầy đủ cuối cùng của Hemingway được xuất bản trong suốt cuộc đời của ông. Cuốn sách, dành riêng cho 'Charlie Scribner' và biên tập văn học của Hemingway 'Max Perkins', được đăng trên tạp chí Life vào ngày 1 tháng 9 năm 1952, và năm triệu bản của tạp chí đã được bán trong hai ngày.
Theo Liên Minh Kỷ Lục Thế Giới (Worldkings.org)