Giải đua Grand Prix hay giải đua xe Công thức 1 (công thức ở đây chỉ một bộ quy tắc mà tất cả những tay đua và xe đua phải tuân thủ và trước đây còn được biết đến với tên gọi là Công thức A) bắt nguồn từ thời kỳ đầu của những giải đua xe máy, và phát triển từ những giải đua xe châu Âu đang nổi như cồn vào những năm giữa thế chiến thứ nhất. Kế hoạch cho một giải vô địch dành cho các tay đua Công thức 1 đã được thảo luận vào cuối những năm 1930 nhưng đã bị tạm gác lại do sự bùng nổ của chiến tranh thế giới thứ hai.
Vào năm 1946, ý tưởng đã được nhen nhóm trở lại và trong mùa giải đó, các chặng đua đầu tiên đã được tổ chức, tiếp đó, vào năm 1957, một danh hiệu vô địch dành cho các tay đua đã xuất hiện. Nhưng phải đến năm 1950, các bộ quy tắc mới được bổ sung, chuẩn hóa và vào tháng 5 năm 1950, giải vô địch thế giới lần đầu tiên được tổ chức tại Silverstone (Anh) – và chặng đua F1 đầu tiên diễn ra một tháng trước đó tại Pau (Pháp).
Hàng năm có hai giải được trao, bao gồm giải cá nhân và đội đua, người đang đứng đầu về giải cá nhân là tay đua nổi tiếng Micheal Schumacer với 7 lần vô địch, trong có có 5 lần liên tiếp từ năm 2000 – 2004. Với đội đua, Ferrari là đội giành nhiều chức vô địch nhất.
Điểm khác biệt so với các cuộc đua trong các trường đua là toàn bộ cung đường đua không hề có đường lề mà chỉ có tường bê tông hoặc taluy thép bao bọc – thứ đem lại cảm giác cực kì mạnh cho các tay đua bởi những yêu cầu về điều khiển chính xác, kỹ năng lái cũng như trải nghiệm mạo hiểm.
Theo Tổ chức Kỷ lục Hoa Kỳ (uskings.us)